Stt viết cho tình yêu dang dở Chuyện ta đã sang kiếp trước – 1000Status

Giờ ta chỉ là quá khứ của nhau, không hơn không kém, những điều ta có thể nhắc nhau chỉ là chuyện của năm tháng cũ p>

 Ký ức trước đó sẽ không bao giờ lấy lại được. Ngay cả khi bạn giới thiệu nó với ai đó, tất cả cũng chỉ là khập khiễng 

Quá khứ thường chỉ là quá khứ. Bạn thậm chí không thể duy trì nó.

Ký ức nói chung là hồi ức. Bạn không thể làm gì với lòng thương hại

Tôi đã không gặp bạn trong nhiều năm… 

Và mỗi người anh ngày ấy!

Từ ngày chia tay, lòng anh luôn mơ về  

Những hồi ức tôi chôn chặt trong tim này  

Tôi không dám mơ rằng bạn sẽ bỏ phương tiện của mình và chạy đến bên tôi. Vì hiện tại anh ấy cũng đang hạnh phúc với cá nhân mới. Nhưng có lẽ vì cái bóng của chúng ta quá đồ sộ, quá đồ sộ nên tôi không cần ai quay lại cuộc đời mình nữa 

Người đầu tiên tôi yêu bằng cả trái tim. Tôi yêu bạn rất nhiều. Ngay cả bây giờ, câu chuyện của tôi là một yếu tố của quá khứ. Nhưng nói chung, nỗi nhớ của bạn lấp đầy trái tim tôi.

Bạn vẫn nên để quá khứ qua đi. Ngay cả khi tôi muốn, tôi không thể chạy đến bên bạn và duy trì bạn một lần nữa. Nhưng em vẫn ở đó, trong trái tim anh. Và đôi khi, nỗi nhớ anh thoáng qua. Làm em buồn thêm một lần, tổn thương thêm một lần nữa và khóc thêm một lần nữa… 

Con đường trưởng thành sẽ luôn cách biệt nhau theo cách này hay cách khác. Vào thời điểm đó, chúng tôi luôn tin rằng chúng tôi rời xa nhau vì có thể gặp lại nhau vào ngày mai, vì vậy chúng tôi đã nói rằng chúng tôi sẽ gặp lại nhau. Trên thực tế, thế giới này đơn giản là quá rộng lớn, nhanh như việc rời đi có thể trở thành một câu chuyện về quá khứ.

Chiếc khăn bạn tặng tôi vẫn giữ, những kỷ niệm mà tôi vẫn giữ hàng ngày mặc dù thực tế là tôi thường muốn xóa mọi dấu vết về bạn, tuy nhiên ở đâu đó trên con đường tuyệt vời nhất mà chúng ta đã đi, bạn hình ảnh ùa về, đầy như ngày hôm qua, ngày hôm qua tôi đã yêu

Chúng ta không phải là những người quan trọng với nhau, nhưng đã trở thành một phần không thể thiếu trong ký ức của mỗi người.

Chúng ta vô tình đánh mất nhịp điệu của mình để không thể tránh khỏi guồng quay của cuộc sống.

Nếu ai hỏi tôi mấy năm qua tôi đã sống như thế nào, tôi sẽ nói rằng tôi đã đi ngang qua nó, nhưng nhìn chung tôi vẫn nhìn lại, nhìn lại để thấy rằng một cái gì đó vẫn còn đau, nhưng có một cái gì đó yên bình đáng ngạc nhiên về nó.

Câu chuyện của chúng tôi kết thúc bằng một tin nhắn có nội dung ớn lạnh trên mạng: “Anh xin lỗi!”. Nó đến bây giờ, phải không? Lâu lắm rồi không gặp, vẫn mong một ngày nào đó chúng ta có thể làm bạn, dù sao bạn cũng là bạn của tôi.

 Ai trong chúng ta cũng tiếc nuối mối tình cũ, nhìn chung không phải vì chúng ta còn yêu người trong quá khứ. Chúng tôi chỉ đơn giản là vui mừng về tuổi trẻ cá nhân của chúng tôi.

Khi gặp lại nhau, dù thực tế đâu đó vẫn còn nuối tiếc nhưng họ vẫn phải đơn giản chấp nhận sự thật rằng quá khứ đã qua. Người đứng trước mặt tôi tươi cười nói rằng, 5 năm trước anh ấy đã yêu tôi say đắm, nhưng bây giờ anh ấy/cô ấy đã thay đổi quá nhiều.

Hãy học cách kiên trì như thể mỗi lựa chọn của bạn là duy nhất, không có cách nào khác. Để những hồi ức không bao giờ có thể quay trở lại làm phiền bạn với những tiếc nuối rẻ tiền “nếu như”  

Khi còn trẻ, người ta nghĩ đơn giản là từ bỏ một tình yêu; bởi vì người ta nghĩ rằng hạnh phúc, những vấn đề mới sớm muộn sẽ đến.

Cũng có thể. Nhưng…

Mọi người không biết rằng điều chúng ta mong ước và ước ao nhất chỉ đến một lần trong đời

Chuyện trước vẫn là chuyện trước, nếu cô và anh cứ quấn lấy nhau, thì còn ý nghĩa gì? Người đứng trên đỉnh cao luôn khoe khoang như vậy, về lâu dài vẫn không thích hợp ở bên cạnh bạn đến cuối đời 

Nếu một ngày nào đó chúng ta gặp lại nhau, chỉ mong chúng ta có thể xóa bỏ hết những ân oán xưa cũ. Hãy là của nhau, vẫn đáng yêu như lần đầu gặp nhau vào một buổi sáng đẹp trời cách đây mấy năm.

Ta đã từng thích nhau thật lòng, đã từng vui vẻ bên nhau. Chúng tôi đã từng có tình yêu thực sự. Nhưng cuối cùng, tình yêu vẫn thua, thua thực tế, thua thời gian, thua chất liệu, thua căng thẳng.

Nếu không thể xoa dịu quá khứ thì hãy để cuộc sống hiện tại là một món quà. Trong cuộc sống, có những người suốt ngày tìm về quá khứ huy hoàng mà không biết trân trọng hiện tại – với những gì mình đang có.

Âu cũng có thể là định mệnh nên ta xa nhau, tôi tự an ủi mình như thế. Rồi những buổi chiều mưa và hoàng hôn, anh không còn coi em là gì nữa và buồn chỉ thoáng qua thôi chứ không day dứt như trước. Có lẽ chúng ta nên dần quên đi quá khứ nhỉ?

Kết luận : Nếu một lúc nào đó nhìn lại quá khứ mà ta thấy lòng mình còn đau thì điều đó chứng tỏ quá khứ rất cần thiết và có ý nghĩa đối với chúng ta nếu không phải chúng ta đã quên thì còn có không còn nỗi đau nào trong tim, trong nỗi đau đó lẽ ra phải là hạnh phúc và niềm vui, hãy cố gắng đan xen niềm vui và nỗi đau để mỉm cười rằng chúng ta giờ đã có quá khứ,…