Một mùa xuân nữa đã đến. Dạo này quê mình chắc cũng đông vui nhộn nhịp mua sắm Tết nhỉ? Nhiều khi con thèm cái cảm giác se lạnh nơi đầu ngón tay những ngày mẹ đi cấy, thèm bữa cơm đạm bạc mà ấm áp bên bếp lửa chiều đông, thèm được gọi tên mẹ mà sao không được. vất vả quá mẹ ơi!
Cha mẹ ơi! Nhớ nhà quác, cố không khóc mà sao nước mắt cứ rơi, mắt cay xè. Không biết bao nhiêu năm nữa tôi mới có thể cảm nhận được không khí Tết nơi quê nhà. Ở đây, tôi không biết Tết là gì, một ngày ở đây cũng như ngày thường, chỉ có công việc.
Thời gian trôi nhanh quá, sắp đến Tết rồi. Thủ đô hôm nay có thể thấy bình yên đến lạ thường. Người người hối hả bước lên chuyến xe cuối cùng để nhanh chóng về quê đón Tết cùng gia đình. Các cửa hàng cũng đã đóng cửa để nhân viên nghỉ Tết. Một khu vực yên tĩnh, một con đường quen thuộc. Và những bước chân lẻ loi lững thững. Cứ thế mải mê vu vơ. Tháng 12 này, tôi dù phải thực hiện nghĩa vụ nhưng không thể về quê đón giao thừa cùng gia đình. Trong những khoảnh khắc như thế này, trái tim tôi vô cùng yếu đuối. Tôi chỉ muốn òa khóc, khóc cho thỏa nỗi lòng chua xót, sắt đá của mình. Cuộc sống khó kiếm chỗ ở khiến tôi phải thay đổi rất nhiều. Đau lòng đến mục đích buồn.
Mẹ ơi, cho con thất hứa một lần. Ở đây, không khí Tết tưng bừng càng làm tôi nhớ mẹ nhiều hơn. Nhưng vì công việc mùa xuân này, tôi không thể về nhà với mọi người. Nơi đất khách quê người, dáng người gầy còm bận mưu sinh, bận đón Tết, chuẩn bị không khỏi chạnh lòng. Cơm ấy, con gà ấy, xôi ấy, củ hành ấy, bánh rán ấy đủ cả mà sao tôi vẫn thấy thiếu, thiếu tình thương ấm cúng nơi ở. Tôi nhớ cảnh ba má chúc Tết tôi, tôi nhớ mùi hương nếp xôi. Tôi nhớ mọi người, tôi nhớ bạn, nhưng tôi không thể quay lại. Ngồi một mình nơi đây, tôi chỉ biết lấy nước mắt làm động lực để cố gắng sớm đoàn tụ vào năm sau và mọi người. Tôi yêu tất cả các bạn.
Tết này con không về được mẹ ơi! Tôi cần lắm nhưng không thể thực lòng Tiếc xa nhà Mỗi ngày trong tim tôi càng thêm da diết Nhớ không khí trong nhà nhớ tiếng pháo đêm giao thừa Nhớ thức khuya canh nồi bánh chưng của bà . Con nhớ những lời chúc tụng, đùa vui của những ngày tiểu học. Tết này con không về được mẹ ạ!
Ở một nơi xa, rất xa, mong về quê hương, lòng tôi quặn thắtnhức nhối, Tết này tôi xa xứ. Ngày Tết ai chẳng cần về sum họp cả nhà, nhưng vì cuộc sống mưu sinh, con đành phải đành ngậm ngùi hứa với mẹ ở lại nơi đất khách quê người, mẹ đừng buồn nhé!
Mẹ hỏi Tết này con có về không?
Tôi ngập ngừng vài giây rồi cúp máy
Bạn biết đấy, tôi sợ phải chú ý đến điều này, sợ như thế nào
Về đến nhà, một mình tôi đón Tết xa nhà.
Con thực sự muốn về nhà với mẹ, mẹ
Cùng em tước lá mai sửa nhà
Tôi sẽ hỗ trợ bạn dọn dẹp cái sân mà bạn đã hứa sẽ làm ngay bây giờ
Nhưng lỡ hẹn rồi chắc em buồn lắm phải không?
Tôi muốn rằng tôi có thể luôn được ngã vào vòng tay yêu thương của bạn sau khi tôi thực sự cảm thấy cô đơn như bây giờ. Mẹ ơi, Tết này nhà con lại thiếu em, con mong những Tết sau và những cái Tết dư dả mọi năm, con sẽ được cùng mẹ và cả nhà vui Tết, để mẹ không phải vất vả. cô đơn và lạc lõng trong quá trình hư không. đô thị khác thường này. Những ngày cuối năm chầm chậm trôi qua, mong rằng một năm mới sức khỏe, hạnh phúc và may mắn sẽ đến với gia đình chúng ta.
Đối với cá nhân, ba ngày Tết là tập thể, còn hộ gia đình tôi thì ly tán, cách ly. Đã mấy Tết rồi, đâu rồi tiếng nói cười của cả nhà? Anh chị em cũng vì mưu sinh mà bỏ lỡ nhiều khoảnh khắc quý giá trong những ngày Tết nóng nực. Con sẽ tiếc lắm, đôi mắt cuối tuổi ba mươi của mẹ buồn. Dẫu biết rằng mỗi cái Tết không dưới một đứa con không về nhưng mẹ cứ ngược xuôi, cố gắng cho bằng được. Nhớ hôm trước anh tôi không về ăn Tết, được ăn một món gì đó hảo hạng và ngon lành, mẹ tôi lại nhắc đến anh mà nước mắt tuôn trào. Và Tết này lại có em bé nữa. Mẹ ơi con đau tim quá!
Càng đến Tết con càng nhớ cha, nhớ mẹ, nhớ những ngày Tết sum vầy bên gia đình. Nửa miền Trung quê tôi có khí hậu khắc nghiệt nên hệ thống tài chính còn gặp nhiều khó khăn. Nhưng nhân loại có thể rất ấm áp. Mùa đông hơi se lạnh với mưa phùn, nhưng khung cảnh Tết vẫn rộn ràng, trẻ xúng xính trong những bộ quần áo mới, người lớn quây quần bên bao câu chuyện vui nhộn, thoải mái… Đây, tôi có một cây thông. Mai vàng, câu đối đỏ, bánh chưng, bánh tét cũng an ủi tôi rằng hương vị Tết cũng còn đó, đơn giản là thiếu đi tình cảm, sự ấm áp bên gia đình.
Không biết có tham gia được không, anh lo cho em.
Nhưng các bạn có nên quay lại không, các bạn thân mến.
Bao nhiêu chàng trai chào xuân nơi chiến trường
Không cô đơn và ấm áp?
Mẹ ơi, xuân này con đi xa.
<3 Mùi béo ngậy của những chiếc bánh chưng Chung mới hái còn phảng phất trong không khí. Mùi mứt mẹ làm ngày 28 được đem ra trưng bày. Mùi hành, củ kiệu bên mâm cơm… Những hương vị giản dị mà quen thuộc với mỗi người Việt trong ngày Tết.
Kết luận: Có lẽ, những đứa trẻ xa quê có thể cảm thấy nhớ nhà, đặc biệt là trong những ngày lễ. Chỉ cần một lời nói, một hành động cũng có thể khiến trái tim họ đau nhói. Nhưng hoàn cảnh buộc họ phải xa nhà, lưu vong đi kiếm ăn để có cuộc sống đủ đầy hơn. Vì vậy, chúng ta hãy cùng cầu chúc cho những người con xa quê hương sẽ có 12 tháng mới may mắn, thành công để sang năm được đoàn tụ, đón một cái Tết vui vẻ bên cha, mẹ và những người thân trong gia đình. p>