Có những ngày yếu, mệt lắm. Không cần làm gì, không nói chuyện với ai. Nó cảm thấy như một ông già. Tâm hồn già nua theo năm tháng. Sẽ có ít khó khăn hơn ở phía trước?
Thế giới này mệt mỏi lắm mẹ à
Tôi không cần phải cố gắng nữa
Áp lực bao quanh tôi ở giữa
Đấu tranh để quyết định ở ngã ba đường
Không phải trả nhiều tiền hơn khi rảnh rỗi.
Đừng dùng tuổi trẻ để lo toan mọi việc cho gia đình.
Đừng nhận quá nhiều trách nhiệm.
Đừng hành động như thể bạn không muốn sự an toàn của bất kỳ ai.
Đừng cứ nói rằng cô đơn không sao.
Cũng đừng nói là bạn không kiệt sức.
Có những ngày, tôi mệt mỏi, kiệt quệ đến mức không cần tâm sự cùng ai, không muốn làm gì, chỉ đơn giản là tìm cho mình một giấc ngủ sâu.
Mệt mỏi và buồn…”
Bạn đã bao giờ có.…sự nửa vời đó… Đó là sự bế tắc khó tả nhất với cảm xúc của mỗi người cụ thể..là khi bạn không thể xác định được nó. cảm xúc của bạn dành cho ai đó, có đủ tình yêu để bước tiếp không?
Tôi không phải là một cô gái yếu đuối tuy nhiên tôi không mạnh mẽ như bạn nghĩ, tôi cũng có những lúc mệt mỏi, có những lúc cần một bờ vai để tựa vào, Đó là điều khiến tôi tìm mọi cách để giữ em bên mình. Ngày ấy anh đã nghĩ chỉ cần nắm tay em thì mọi chuyện sẽ ổn, nhưng anh đã nhầm rồi phải không?
Bạn đã từng bế tắc trong một mối quan hệ và không biết tình cảm của mình dành cho người ấy như thế nào, nên tiếp tục hay nên dừng lại? Đừng giả sử quá nhiều, hãy lắng nghe trái tim của bạn, theo bản năng, bạn sẽ ghi nhận câu trả lời.
Này cô gái của tôi, em có thể ngừng cố gắng níu kéo mọi thứ sau cuộc chạy đua với cuộc đời này không? Bạn hãy thử một lần, cố gắng nhanh như buông tay, để rồi tất cả những gì bạn đang cố gắng, gồng mình đến mức kiệt sức, quá bế tắc đều sẽ tuột khỏi tầm tay bạn. Không?
Bế tắc có thể là một trong những cảm giác tồi tệ nhất. Nó gây khó chịu và khiến bạn cảm thấy vô vọng, không muốn làm điều gì đó. Tuy nhiên, bạn vẫn có thể khiến bế tắc trở nên “dễ chịu”.
Tôi thích thú với tiếng cười và sự chia sẻ, rồi chấp nhận bất hạnh trong im lặng và chịu đựng. Nó khiến tôi thực sự cảm thấy đơn độc trên con đường mình chọn. Đôi khi có những bế tắc như người lái xe vô hồn… Nhưng tất cả đều chìm trong sự im lặng đến nghẹt thở!
Tôi thực sự cảm thấy bế tắc và vô vọng, tôi chán ngán mọi thứ, tôi muốn từ bỏ, tôi sợ thức dậy và tiếp tục bước về phía nhịp sống của ngày mai.
Dù bạn có hài lòng đến đâu thì cuộc đời của mỗi người rồi cũng sẽ đi đến hồi kết. Nhưng hãy tin tôi, tôi còn sống – và mọi chuyện sẽ ổn thôi…
Chắc hẳn ai cũng có những ngày như thế này, những ngày mông lung, lạc lối, không biết bắt đầu từ đâu, không hiểu mình phải làm gì, không tìm ra mình là ai, mình thuộc về ai. Không, tôi sống để làm gì. Tôi thực sự thấy bế tắc vì mọi thứ, tôi không dám đối mặt với thực tế, không dám đối mặt với gia đình, không dám đối mặt với chính mình.
Tôi bế tắc, thất bại và bế tắc, thất bại và bất lực, suy nghĩ vô ích. Tôi không biết phải làm gì, tiến hành như thế nào và bắt đầu lại từ đâu…
Chính sự hoài nghi cuộc sống đó khiến chúng ta thực sự mệt mỏi, chán nản và cảm thấy bế tắc trước mọi thứ để rồi chỉ muốn trốn vào một góc tối để khóc thầm cho tuổi trẻ, để được an ủi. những mục tiêu bỗng chốc tan biến vào hư vô.
Nếu bạn quá mệt mỏi, hãy khóc.
Nếu bạn không muốn làm điều đó, thì hãy dừng lại.
Không thích thì nói không.
Đừng ngụy tạo ý tưởng thật của bạn.
Có nói ra cũng sẽ có người không hiểu.
Bạn có nghĩ rằng nếu bạn giữ bí mật thì mọi người sẽ hiểu và hiểu bạn không?
Nếu cuộc sống của bạn đang bế tắc và lạc lối, hãy tưởng tượng rằng mọi thứ có thể ổn vì kết quả của mỗi ngày là một khởi đầu mới tuyệt vời hơn. Hãy cố gắng làm việc chăm chỉ, suy nghĩ tích cực và buông bỏ phiền muộn để chào đón những cơ hội mới cao hơn.
Khi cuộc sống của bạn bế tắc, ngay cả trong những thời điểm nhất định nhất, bạn nghĩ rằng mình có thể đang chậm lại nhưng thực ra bạn vẫn đang vươn lên và tiến về phía trước. Sự đấu tranh và năng lượng của bạn để giải quyết các vấn đề của bạn cũng có thể là dấu hiệu của sự phát triển, nhưng chỉ ở mức độ chậm hơn bình thường.
Cuộc sống ngày qua ngày trôi qua trong im lặng, và nó, theo chu kỳ luân phiên, ngày này qua ngày khác làm việc rồi lại quay về với chứng tự kỷ. Trước đây, nó nghĩ sẽ không bao giờ như vậy, nhưng bây giờ… Bởi vì khi hòa vào nhịp sống hối hả, nó đeo cho mình một chiếc mặt nạ để đánh đổi sự trì trệ chí mạng của mình.
Cuộc sống càng đông đúc bao nhiêu thì càng phát triển, nó càng ích kỷ hơn… Nó không mang một chút hy vọng nào trong đó… kết quả là của nó là sự bế tắc của những kẻ ích kỷ như nó!
Chúng ta thua trong sự bối rối của chính mình, càng cố gắng xác định, chúng ta càng bị bắt. Mối quan hệ mơ hồ, bạn bè không có, tình nhân không đến, có đôi khi tưởng rằng tình cảm sâu đậm bên cạnh, nhưng chung quy lại không thể cảm nhận được chút gì.
Cuộc sống là thế đấy. Hoặc kích hoạt một chiếc ô trong mưa và có sẵn nhà sau một ngày làm việc mệt mỏi kéo dài. Hoặc dầm mưa, chịu ẩm, về nhà với tinh thần chuẩn bị sẵn sàng cho một cơn ốm phải gánh. Dù bằng cách nào, đó là lựa chọn của tôi.
Kết luận: Cuộc sống đầy rẫy những vấn đề có thể khiến bạn mệt mỏi, buồn vui, thậm chí bế tắc mất phương hướng, điển hình là bạn có rất nhiều bạn bè hoặc anh em xung quanh. Nhưng chưa chắc bạn có thể phụ thuộc vào họ bất cứ khi nào bạn thực sự cảm thấy kiệt sức nhất. Tất cả tùy thuộc vào bạn để vượt qua nó và tiếp tục cuộc sống của bạn.