Tận cùng đau khổ trong tình yêu – 1000Status

Có những người chỉ có thể ở trong tim ta nhưng không thể cùng ta bước đến đỉnh cao của cuộc đời.

Quá khó để ép ai đó thích bạn. Và càng khó hơn để buộc bản thân ngừng yêu một ai đó.

Nỗi buồn lớn nhất khi luôn phải giả vờ là một người vui vẻ. Nỗi đau lớn nhất là luôn cố gắng mỉm cười.

Tình yêu của anh nhẹ nhàng như gió, mong manh như nắng, để lại trong lòng em bao “đắng cay”.

Đôi khi bạn chỉ cho phép một khoảng trống, nhưng thế giới bên ngoài không thể lấp đầy khoảng trống đó trong trái tim tôi.

Đôi khi tự nhủ trung tâm phải dũng cảm rũ bỏ mọi thứ khiến ta mệt mỏi, dù có chần chừ vì lý trí không thể thắng được trái tim.

Điều đau đớn nhất là bạn có nhận thấy sự tồn tại của mình với ai đó là ổn hay không.

Có người khóc hết nước mắt. Có những cá nhân khóc trong im lặng. Có những người khóc bằng những tiếng hét. Và tôi khóc trong nụ cười.

Yêu một người không yêu mình giống như ôm một cây xương rồng, càng ôm càng đau.

Tôi rất muốn mỉm cười và nói rằng..mọi thứ đều ổn..! Dễ dàng hơn thế.. Giải thích cho ai đó chuyện gì đã xảy ra! Thà im lặng.. Ôm nỗi đau.. Thà nói với nhau rồi sau đó không thể gạt nước mắt.

Nước vô tình, 1000 năm trôi qua. Mây tình cờ, mây vẫn bay. Trăng vô tình, trăng diễn cùng gió. Người vô tình, em hiểu lòng anh như thế nào…

Vẫn biết rằng quá khứ đã ở phía sau, và phải sống cho những gì phía trước. Nhưng thông thường, bàn chân vẫn đi lùi để hướng dẫn chúng ta lần nữa săn tìm nỗi đau.

Đôi khi tự nhủ trái tim phải dũng cảm gạt bỏ mọi thứ khiến ta mệt mỏi, nhưng chần chừ vì lý trí không thắng được gan.

Đôi khi tôi nghĩ Tôi đủ lạnh để ngăn nỗi đau… Nhưng thực sự tôi phải chịu đựng rất nhiều.

Đôi khi, chúng ta chọn cách im lặng để lắng lòng lại, để lặng nhìn vào khoảng không xa xăm đó, nơi chúng ta sẽ không liên lạc và chỉ có thể nhìn lướt qua.

Kết thúc: Có những trái tim được chữa lành, có những trái tim bị tổn thương, dù chẳng ai muốn, bởi tình yêu luôn là lời thề.