Tháng 10 lặng lẽ trôi qua. Trong tiết trời chuyển mùa này, bên cạnh việc học tập, các bạn nhỏ còn có rất nhiều mối quan tâm khác nhau. Đó là nỗi nhớ bạn cũ, nỗi xót xa khi lũ quét qua một số tỉnh Bắc Bộ và Bắc Trung Bộ.
Tháng 10, tháng của những cảm xúc ngọt ngào. Tháng mà khí hậu có vẻ dễ chịu hơn đối với mọi người. Thời tiết tinh tế này khiến tôi cảm thấy được yêu thương, trân trọng và biết ơn hơn.
Tháng 10, chợt nhận ra năm nay không hợp với những ngày thu đẹp như tranh vẽ.
Hà Nội tháng 10 chiều nay buồn, dòng người hối hả lướt qua nhau, thời gian nhích từng chút. Những ngày tháng 10 hình như lạnh hơn khi gió mùa về, chợt thấy hình bóng cũ xào xạc, nỗi nhớ quay cuồng, nén lại trong tủi hờn.
Tháng mười sắp qua, nuối tiếc như đắng một kiểu. Không còn những buổi chiều lười nhác, không còn gió thổi tung tóc, không còn nắng cho đôi má xinh, không còn tiếc thương cho một mùa yêu xa…
nghĩ mà buồn. Tháng mười tuổi trẻ đã bao lần mộng mơ. Ngày trước chỉ muốn nhanh lên cho tháng 11 đủ đầy, giờ chỉ muốn chậm lại, một chút, một chút thôi, tháng 10 cô đơn.
Tháng 10, tháng 11 về với tiết trời thu mát mẻ, mang đến những mùa hoa tuyệt đẹp làm say lòng biết bao lữ khách!
Mới hôm qua ta đi bên nhau cười nói dưới tán bằng lăng tháng sáu, tháng tám hương hoa sữa, mà giây phút này, khi tháng mười thong thả gõ cửa mỗi người cụ thể đi vào hướng ngược lại.
Tạm biệt tháng 10, chào tháng 11!
Tháng 11, tháng đầu tiên của mùa đông.
Một chút nắng, một chút gió, một chút se lạnh và một chút buồn
Đây là thời điểm dễ dàng tạo ra sự im lặng để mọi người cho rằng – thích – hồi tưởng.
Hay đơn giản là để trở về với cảm xúc chung.
Tháng 10, mùa đông gõ cửa, tiết trời như hồng thêm, mây “ẩm ướt” đến bất ngờ, chỉ cần vài tiếng sấm chớp là đủ. tiếng “khóc” tràn ngập đường phố.
Tháng 10 đừng chần chừ dằn vặt bản thân nữa, hãy mở lòng và khám phá những niềm hạnh phúc mới. Nhưng rồi cũng chính tháng 10 ấy đã gieo vào lòng tôi “anh không đợi em nữa, anh sẽ đi hết những con đường dài may mắn trong bình yên”.
Tháng 10 tình yêu vừa chớm nở, rồi để nó lụi tàn. Tình yêu chỉ đẹp khi được giữ trong tim. Hết rồi, ước mơ là gì? Tháng 10 năm này, trái tim tôi không thể đập nổi một nhịp. Chẳng còn gì, tình đã cũ…
Và anh chàng này, tháng 10 cũng nói với tôi rằng, người đã ra đi là người sẽ không bao giờ trở lại, nên thôi đi, gác lại quá khứ, buông bỏ những nặng nề và những gắn bó sâu sắc. Tôi thức mình bằng nỗi nhớ da diết, bằng tình yêu rộng mở, bằng trái tim đầy vết cứa không thể lành.
Tháng 10 sắp kết thúc. Nhanh quá! Đột nhiên, tôi bước vào năm học mới kiểu mẫu. Đột nhiên, mùa kiểm tra lại đến, những bài kiểm tra 15 phút, 1 tiết lại dồn dập đến. Tuần này kiểm tra Sử, tuần sau kiểm tra Toán,…
Tháng 10, bầu trời vẫn trong xanh, nhưng nhìn chung là chuyển sang màu xám như thể trong suốt thời gian qua niềm vui và hạnh phúc của chúng ta lẫn lộn. Bây giờ là tháng 10, mùa thu đã qua một nửa và mùa đông đã ở ngoài cổng, bạn biết không?
Tháng mười đã qua, ngẩn ngơ như một đứa trẻ. Buổi tối tĩnh mịch xé lòng người. Không khóc, mà cũng khóc. Đau nhất là không biết mình buồn vì cái gì, lòng cứ rối bời rối bời, tim chợt chùng lại, đầu chợt tê dại.
Tháng 10 đến mang theo những điều không vui. May là trời vẫn còn mưa, nếu không tôi đã bị cảm xúc đốt cháy mất.
Nhắc đến tháng 10, điều đầu tiên mọi người nghĩ đến là thời tiết mưa bão. Mùa này ai quên phát áo mưa thì khó mà đi được. Trong tháng mưa bão ẩm ướt này, có sinh nhật người bạn thân nhất của tôi.
Tháng 10 đã qua, có thể là tháng 11 không dành cho những người muốn trẻ mãi.
Tháng vướng. Tháng vướng. Tháng chuyển giao. Tháng đồng hành. Tháng của những gì kết thúc và bắt đầu. Tháng của hoài niệm những gì sẽ trở lại và tháng của những bất ngờ sẽ trở lại.
Kết thúc: Một tháng 10 nữa lại trôi qua, cô gái tháng 11 lại một lần nữa chìm vào vô định. Đâu là bến khi đi, đâu là bờ khi về? Tôi không biết.