Nắng tháng Năm vẫn thế, vẫn đủ chói chang để khiến em toát mồ hôi, đủ gay gắt để khiến em kiệt sức nhưng dường như…không còn đủ chói chang để khiến em nhớ anh nữa.
Anh của nắng năm xưa
Anh của ngày xưa
Và…em của mùa cũ
Nhìn anh kìa Nắng tháng Năm chợt đến từng góc đường, quấn lấy cánh quạt mùa hè, mà chiều tháng Năm gió se lạnh, chợt chợt tắt cảm thấy rằng sự khắc nghiệt đã biến mất.
Có thể thích một cô nàng bướng bỉnh , nhịn giận, cứ than thở, rồi nhẹ nhàng, âu yếm, có gì đó sâu lắng để rồi chiều tháng 5 lại trở gió….
Mùa nắng tháng năm
Anh là em của ngày mới
Tôi cũng là đứa trẻ của mùa giải mới.
Có tiếng hát khe khẽ trên môi người cung nữ, khúc mới của mùa cũ, của một mùa đã qua.
May Hà Nội cũng có một mùi hương riêng. Đi bộ qua các con phố và nhìn thấy những bông hoa nhỏ màu vàng tuyệt đẹp rơi xuống, xà cừ. Hoa cũng thơm. Ngọt ngào, dịu nhẹ và dễ chịu!
Mời Hà Nội có người lạ ngồi bàn ngược chỗ quen Nụ cười dễ thương với cặp kính và má lúm đồng tiền duyên dáng. Đôi môi hồng nắng cùng chiếc váy trắng cuốn hút. Những tách espresso không còn đắng gắt mà ngọt dịu.
Vậy thì cứ yêu đi, đừng sợ, vì anh sẽ mãi là chính anh như năm nào Sẽ có một Hà Nội tháng năm thơm hương mẹ Ngọc trai!
<3 bước tiếp theo
<3 .Dòng đời cuốn trôi, kỷ niệm ra đi vĩnh viễn không bao giờ trở lại, chỉ còn trong giấc mơ mỗi chiều tình tràn. Lời bài hát dẫu sao vẫn vang lên từng ngày, từng phút trao nhau niềm tin yêu…”
Với riêng tôi, Cứ mỗi độ cuối tháng Tư, tháng Năm, lòng tôi lại đầy ắp những kỷ niệm về quá khứ, về tuổi thơ với những cánh đồng vàng óng và tiếng hối hả của người dân làng quê mùa gặt.
Tháng 5, tháng đàn chim bay gần đầu trên đồng lúa, tháng nắng gắt không màng đến nếp nhăn của mẹ cha, cũng là tháng những cơn mưa không báo trước
Tháng Năm bắt đầu từ khi lúa trổ bông. Ta về giữa đồng, nghe hương lúa sữa thanh khiết, mùi thân lúa béo ngậy tắm trong bùn nâu. Thuở nhỏ ta ngủ trên thảm lúa vàng.
Hè đã về, ánh nắng lung linh đổi màu như cầu vồng. Chút nắng nhỏ theo em đến trường, chút nắng trên vai mẹ buổi chợ trưa. Chút chút nắng chói chang, chói chang, tôi nghe da diết những thăng trầm của cơm áo, gạo tiền.
Sắc tháng năm tươi đẹp nhưng chóng phai. Sen trắng hồng, phượng đỏ thắm, bằng lăng tím, hoa điệp vàng dại. Tháng năm trắng xóa, mưa đến rồi vội đi, màu nước mắt long lanh, màu lưu bút còn dang dở.
Tháng năm mùa phượng, mùa thi Tháng năm qua đi, mấy ai dại khờ nói lời tạm biệt. Tuổi học trò dạy ta học Thương. Yêu là yêu nhiều hơn là yêu, bởi vì thích là yêu lâu dài, thích mãi mãi. Tình yêu đôi khi còn hiểu lầm, còn nông nổi, ghen tuông, tình yêu luôn nhẹ tênh, đằm thắm và theo ta đến suốt cuộc đời.
Tháng năm trong trẻo ấy đã mãi mãi ra đi hẹn gặp lại nhau. Tôi vẫn nhiều đêm mơ thấy tiếng cười của bạn bè trong lớp, thấy bóng tà áo dài thấp thoáng sau đám lau sậy hoang vu. Khi tỉnh dậy, chỉ biết mỉm cười nói lời tạm biệt với những kỷ niệm, và lòng tôi chất chứa bao nỗi buồn man mác.
Tháng năm về nắng gió và mưa hay vì cảm xúc của tôi quá nhiều, xung quanh là những bức ảnh lưu luyến. Một mình mơ về một nơi bình yên xa xăm, nói chung là thở dài bình thản mặc kệ “Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến”. Vậy tại sao nó vẫn im lặng với sự thất vọng vô tận.
Tháng năm lang thang để thu ánh sáng ban ngày tô điểm cho hình ảnh tương lai. Những tia nắng đầu tháng hé lộ sau bầu trời trong vắt lấp lánh. Tôi mơ hồ, với bàn tay chạm nhẹ để không lãng phí và duy trì, vẽ lên bức tranh tươi sáng ấy với giả định là hy vọng, dự định và may mắn để thành công.
Tháng năm chung thủymàu tím của bằng lăng mỏng manh, dễ phai theo nắng mưa. Cánh hoa mềm yếu trong mưa xối xả.
Tháng 5 ngọt ngào hoa ngọc lan tây thơm nở khắp ngõ, trong góc sân sau. Nguyệt lan thanh khiết . Bỏ đi một bông hoa trong túi áo và hương thơm mãi mãi .
Tháng năm làm lòng ta hoài niệm khi giở từng trang lưu bút cũ với bao cảm xúc. Đó là ngày tháng năm giống hệt nhau, chỉ mới đây thôi, nhưng đã vài năm rồi.
Tạm biệt tháng 5 mỗi lần thấy phượng nở lại cùng lũ bạn hát bài “Mong về kỷ niệm xưa”. Xấu hổ lật giở những trang lưu bút và bật khóc khi mai đây không còn là học trò. Ai rồi cũng sẽ trải qua trong đời, ai cũng ý thức được những khoảnh khắc, ngã rẽ trong đời nhưng lại không thể nói ra nỗi lòng của mình. Đừng buồn khi ngày mai là buổi học cuối cùng.
Kết bài: Tháng 5, ai cũng có những cảm xúc rất riêng và những câu chuyện tình yêu rất riêng. Với tôi đó là những lúc cánh đồng lúa chín thơm, với bạn là sự chia xa của tuổi thanh xuân tươi đẹp, với ai đó là sự khao khát… và tháng năm có thể trôi qua, dẫu có theo sau. quy luật nó sẽ lại đến một lần nữa.