Tháng 8 Tháng 8 là mùa của nhớ, mùa của thương – 1000Status

Tháng Tám mùa thu Chúng ta nói về quá khứ, một quá khứ đã từng sôi sục và huy hoàng. Một kiếp chôn vùi bao mối tình vụng trộm chẳng đi đến đâu. Rồi cùng nhau cười. Cười cho sự dại dột của một thời chúng ta còn rất trẻ. Và ta đã đắm chìm trong ánh mắt của nhau để cảm thông, sẻ chia, để rồi trong buổi chiều ta hiểu nhau nhiều.

Đã trả lại. Có những ngày rất ẩm ướt. Và anh ấy nhớ rất tốt. Nhớ những đêm hoa sữa nở đầy. Một bàn tay trẻ thơ đầy hương hoa. Anh ấy nhìn tôi ngây người và cân nhắc rằng tôi còn trong trắng. Vào tháng 8, có một bầu trời trong xanh.

Tháng tám mùa thu Từ đất trời, bầu trời chỉ thoáng thay đổi trong những cơn mưa chiều nặng hạt. Mưa hiu hiu cho lòng ai tỏ và mất. Anh lặng nhìn vì những giọt mưa rơi bên thềm nhà. Và ở đó, một giọt cà phê espresso nhỏ, một cuốn sách cũ, một góc quen thuộc. Chỉ có bạn không giữ. Em yêu! Có nó một lần nữa.

Tháng 8 hơi buồn đâu đó, nhẹ nhàng nhưng lan tỏa vô tận, rồi chợt hóa thành mây lang thang bên trời. Chợt ao ước được ngả lưng trong nắng nhẹ, giơ tay kiếm tìm hạnh phúc cho riêng mình.

Tháng tám mùa thu, mùa nhớ, mùa thương. Thu gõ cửa. Mặt trời chói chang, gió nóng. Giống như lòng người khi trống rỗng, khi kiệt sức, chậm rãi đi qua ngõ. Từ khi em đi, con ngõ không còn mùa đợi bước chân em quay về. Bỗng nhiên đất trời lại sang Thu. Em đã khuyên anh rằng mùa thu là mùa của những điều ước. Bây giờ tôi chỉ mơ về những mùa thu trước.

Ta nhìn vào thực tại, nơi những ngón tay ôm ly latte thơm giờ nhích từng chút, từng chút một để được chạm nhẹ. “Tạch”, âm thanh lạ lùng ấy chỉ đơn giản làm nở trong lòng ta một niềm vui mới mẫu mực, cho ta biết ta mừng vì giờ đây đơn giản là gặp được tri kỷ, thế là ta gật đầu chứ không cần một lời hẹn ước. .

Tháng 8, mọi người đã sẵn sàng cho những cuộc hẹn cà phê espresso ở những quán nhỏ lẻ, hương hoa sữa đánh thức tôi khỏi những bộn bề lo toan của cuộc sống.

Tháng 8 đó, chúng ta có thể cùng nhau thảo luận về tương lai không? Khi có những khát khao rõ ràng trong sâu thẳm đôi mắt của bạn? Chúng ta thấy một khoảng thời gian vài năm, thậm chí vài năm. Chúng ta có niềm tin rằng người bên cạnh chúng ta sẽ vẫn ở bên, để chúng ta sẵn sàng ôm ấp, để tóc bạc đi, da sần sùi.

Tháng 8 đâu đó buồn man mác, nhẹ nhàng mà lan tỏa mãi rồi chợt hóa thành mây lang thang khắp trời. Chợt ao ước một lần nữa được nằm dưới ánh nắng dịu dàng, dang tay đi tìm hạnh phúc cho riêng mình.

Tháng 8 nhẹ nhàng và dịu dàng, như cách ta xoa dịu nỗi đau vừa mới chớm sâu trong lòng nhau. Chúng con nguyện trở về để ở lại chứ không đến để đi như những người đi trước.

Tháng 8 cho em đong đầy ánh mắt yêu thương, nắm tay siết chặt hạnh phúc gần hơn. Những cuộc gặp gỡ và những cuộc chia tay làm tươi mới cảm xúc của con người, không còn chỗ cho những trái tim vội vã, hời hợt.

Tháng 8 hân hoan vui tươi, tựa niềm háo hức yêu thương sống lại. Chúng ta gieo vào nhau một hạt giống niềm tin, chúng ta cùng nhau vun trồng và tưới tẩm để hạt giống đó phát triển.

Đã trả lại. Lá bay. Trời rải lá vàng cho gót ai nhẹ bước. Anh nhớ góc phố ngày xưa mình chia tay. Tôi đang trong mùa yêu đương. Để lại anh trong quá trình nhiệt tình, giữa nhiệt tình.

Chiều nay Em bước theo dấu chân anh trên con đường dài rợp lá, nghe Hà Nội hát tình ca. Vô tình, một bóng ai mơ hồ lướt qua chốn cũ. Phải chăng mùa thu này lại mang em về bên anh.

Thấy người người đối diện có cặp, nói chung là thực sự không chịu nổi. Vì không vui mà quẩn quanh một mình, không có lạc thú gì cả. Thế nên tôi đang hướng tới tương lai trong tháng 8, ai đó sẽ xuất hiện, nói yêu thật lòng, rồi người ta sẽ ngỏ lời và chỉ cần gật đầu.

Vốn dĩ đã thu dọn trái tim yếu đuối, chỉ sẵn sàng chờ người trong cuộc quay lại, vậy mà đến tháng 8 vẫn chưa thấy? Nếu yêu nhau, hãy yêu nhau vào một ngày tháng tám, để đừng bắt nhau chờ đợi thêm những ngày tháng. Đừng vội lướt qua nhau những tháng ngày tuổi trẻ đáng yêu lắm.

Kết thúc: Tháng 8 là mùa của thương nhớ sao ta mãi không tìm thấy nhau