Tháng Tám, thu e ấp ngoài cửa, em lại về mang theo yêu thương – 1000Status

Tháng Tám chần chừ ngoài cửa sổ, chiều anh về đi đường xa. Con đường còn in đậm mùi thu xưa tiễn em xa, em về đây, trời thu nhẹ vàng mang trên vai chút nhạt đầu hè…

Bạn liên tục tự hỏi mình không biết phải làm gì, nhưng sau đó tôi vẫn tiếp tục ghi âm và ghi âm một mình. Chẳng biết tháng tám về, chẳng biết mùa này có gì cung đình nên mỗi độ anh về ngõ cũ. Không một niềm hi vọng, không một bóng hình, không một vần thơ than thở, không một niềm nhớ thương xưa, chỉ biết rằng… Em thật sự đã chờ tháng tám đã lâu! Tháng tám xanh xao, tháng tám gầy guộc. p>

Người về thành phố lộng gió để ngắm mây

Lá rơi trong tim, ruột lạc nhịp

Tình yêu lúc ấy chan chứa

Tháng tám vui, tháng tám buồn

Đại lộ xa lạ không ai yêu

Người đợi xuân đương thời, người trông thấy mùa hạ

Người tình mới, người vướng bận

Tháng Tám chần chừ ngoài cửa sổ, chiều anh về thăm đại lộ xa. Phố còn in đậm mùi thu xưa tiễn em xa, em về ngay đây, trời thu nhẹ tênh, mang trên vai em chút vàng nhạt cuối hè…< /p>

Tháng 8 đang đến Nhẹ nhàng như cái chớp mắt của một con sói hoang, Nhẹ nhàng sau đó là bình minh, Nhẹ nhàng sau tán lá xanh, ta chợt ngỡ ngàng biết đâu mùa thu đã về. Lại đến hay nắng đến, vàng quá, vàng nhạt, vàng lẻ loi… Có lẽ như con sói băng qua rừng, úp mặt vào mỏm đá hú lên một tiếng điên cuồng trong im lặng, ngước nhìn một thứ xa xăm. sau đó lặng lẽ quay lại trong buổi tối và tiếp tục tham gia vào ngày mai. Một giây, một khoảnh khắc, thế là đủ!

Chiều nay tháng 8 vài tiếng ve khô, nắng chiều mưa, chiều nay gió hiu hiu. Chiều có thể bất thường, thất thường như một nàng thơ trẻ hơn trong tình yêu. Tôi ngồi nhà viết bài thơ tình vu vơ gửi qua khung cửa, mong chạm vào ai đó Dù không rung động, dù không lo lắng!

Bạn cứ tự hỏi mình không biết phải làm sao, rồi một mình ôm ghi âm ghi hình. Không biết tháng tám có gì, không biết mùa này có gì để mỗi độ thu về anh lại về con ngõ cũ. Không một hy vọng, không một bóng hình, không một vần thơ than thở, không một lời nhắc nhớ về một mối tình cũ, chỉ biết rằng… anh đã sẵn sàng cho tháng tám kéo dài!

Tháng 8 nơi đây không thể lác đác lá vàng, nhưng sâu thẳm có lẽ vẫn còn âm vang của một thứ gì đó đang lụi tàn, héo úa. Tháng tám ở đây lá vẫn xanh, tháng tám nơi đây tôi thấy như mùa hạ cứ lang thang, heo may lặng im, nhưng trong khói hương hoang vu, tôi nghe gió phanh thây bên đường nức nở những chiếc lá vô dụng đau đớn.

Có ai yêu mùa thu không? Không phải vì nó đẹp mà vì cái hồn của mùa thu vẫn nguyên vẹn bất tận. Có ai yêu sự chia ly của mối tình đầu? Không phải vì sung sướng, mà vì quá thê lương. Có ai đó vẫn cố quên đi dư vị tình cũ, còn anh và em cứ yêu từng phút trôi qua, mỉm cười, đúng là ta đã từng thích, đã từng thích như thế…

Năm tháng trôi đi thật nhanh, khi dòng thời gian đùa giỡn biến tình yêu thành sợi tơ tình nhỏ bé mong manh, nỗi nhớ xa vời vợi nhớ về những cơn mưa râm và những mùa hạ. một lần nữa hay không? Anh nghe cơn đau nhức vùng ngực trái, đôi chân mỏi nhừ, trái tim không vui… cứ dày vò mãi không thôi. Phố rộn ràng nỗi nhớ, anh là giấc mơ? Con đường rêu phong ngày xưa ta chẳng còn gì để nói với nhau.

Tháng 8 hôn nhau lung tung trước hiên nhà, tuy nhiên cúc trước nhà không vàng như màu nắng, trời vẫn xanh nhưng không một chút âu yếm đôi mắt. Chiều nay tháng tám có tiếng ve, lá rơi nhiều, chiều tháng tám có hoa sim chín, có dư tình gặp gỡ, chiều tháng tám có thể có người ra đi , có tâm tư người khác. ở lại… 

Và ai sẽ về ngày mai? Tôi thật chạnh lòng, nghe nỗi nhớ vu vơ, thời gian đã hong khô những vệt mưa cũ rêu phong màu hoài niệm. Tại sao con đường nhỏ mỗi lần ta chờ đợi này bỗng hóa ra rộng thênh thang? Sao bây giờ không thể đặt tay lên mái tóc xanh nồng nàn như gió, sao không thể gọi tên, không thể liên lạc với nụ cười giòn tan của một thời thơ ấu nữa? – Thời gian

Tháng 8 như tháng 8 của những mùa đã xa, vẫn đi qua với buổi chiều bi thương, vẫn thương nhớ nhưng mưa nhạt nhòa. Em chợt say với những miên man trong tâm hồn, em chợt nhớ mong một nụ hôn dài như năm tháng sầu xa.

Kết bài: Ly cà phê se lạnh này, điếu thuốc mới châm, đây bản nhạc tình còn ngân vang êm đềm đưa tình ta vào khoảng lặng chiều tháng tám nồng nàn…