Mùa đông phố e thẹn sớm hơn, tôi đi qua những lúc lòng đảo lộnđể lộ nỗi tủi hờn chực trào ra. Thành phố đau sao em buồn quá. Em yêu ơi sao anh tìm mãi không thấy em?
Trời lạnh. . . Trái tim tôi cũng có thể lạnh. . .
– Giữa bốn bề cô quạnh. . .
– E lảo đảo trong bộ nhớ của A ‘!
VĐối với những cặp đôi yêu nhau, mùa đông mang đến nhiều kỉ niệm. Còn emđông này liệu sẽ có một bàn tay nắm lấy tay em vượt qua mùa đông lạnh giá này? Ngỡ rằng mùa đông năm nay có lẽ sẽ rất lạnh, nó lạnh như chính tâm hồn tôi, một tâm hồn không còn được sưởi ấm như những mùa đông trước.
Mùa đông lại về rồi phải không? Em khoác áo ấm cho ai, vòng tay ôm ai. Bây giờ tôi rất lạnh. Bạn có khỏe không.
Tôi đi giữa dòng người ngược xuôi mà vẫn thấy thật cô đơn lẻ loi đến tận cùng. Tôi đi giữa dòng người đông hôm nay mà bước chân không ngừng lang thang dọc theo những con đường mòn nhắc nhở tôi. mùa đông cũ. Bối rối. Tìm kiếm. Nhưng không thấy bóng anh đâu. Có thể chỉ là vết xước thời gian, kí ức vụn vỡ.
Mùa đông đến rồi, tôi cô đơn vì trái tim đã đóng băng, nhưng cảm xúc trong tôi như cơn gió đổi chiều, cứ quấn lấy tôi như một sợi dây vô hình buộc tôi phải dẫn dắt để buồn.
Bỗng muốn trốn thật lâu trong một góc nhỏ ấm áp để an ủi một trái tim băng giá, chờ đợi nỗi cô đơn dần ăn mòn trái tim.
Tôi chợt thấy mùa đông vỡ òa. Khóc trong vô vàn nỗi nhớ, trong niềm khao khát mãnh liệt về một tia nắng ấm áp. Mùa đông đang khóc hay trái tim đang thổn thức?
Vì em biết mùa đông lạnh nhất trong bốn mùa, là mùa của sương giá, của giá lạnh, của cô đơn và buồn bã. Vì vậy, tôi vẫn chờ đợi để được chạm vào bờ vai và trái tim ấm áp của bạn.
Mùa đông lạnh quá anh
Anh nhớ em… nỗi nhớ chơi vơi
Gió đừng thổi tung tóc
Hãy để mùa đông cũng lạnh…
Cô đơn trong cảm xúc của riêng mình, tôi vẫn thế thôi. Đông lạnh khiến người ta thu mình trong gió, giật mình nghe tiếng thở dài ngao ngán mỗi chiều nghe thời gian quay. …
Mùa đông đến tìm em trong những đêm giá lạnh. Mùa đông ôm em thật lâu dù biết không có ai bên cạnh.
Dù sao gió mùa cũng lướt qua vai rung rinh từng đợt Tôi chỉ biết co ro nhìn người lạ qua lại. Ai cũng vội vã, ai cũng tỏ ra mệt mỏi, chắc họ cũng như tôi, cô đơn và nên ở một mình lâu như vậy.
Đối với những kẻ cô đơn như tôi, bị tình yêu lãng quên và hoang vắng ở một nơi nào đó… thì mùa đông là nỗi ám ảnh kéo dài.
Mùa đông lạnh giá nhưng sẽ nóng hơn gấp trăm lần khi anh tìm thấy em tìm thấy một vị trí trong cuộc đời, một tình yêu giản đơn nhưng đủ sưởi ấm trái tim anh.
Tôi co ro trong chiếc áo khoác rộng, cố gắng tránh những cơn gió lạnh thổi vào mặt. Đôi vai gầy của cô run lên vì gió lạnh. Phương pháp trở lại càng hấp dẫn càng xa và lạnh hơn.
Mùa đông năm nay lạnh hơn năm ngoái hay là do lòng tôi lạnh giá đã lâu? Tôi cay đắng nhận ra: Đáng sợ không phải là cái lạnh của thời tiết mà là cái lạnh trong tâm hồn con người, nó lạnh gấp trăm, gấp nghìn lần.
Kết thúc: Mùa đông lạnh giá khiến mọi người cảm thấy thực sự đáng sợ. Từ một người phụ nữ tràn đầy bản lĩnh, tự tin và vui vẻ đột ngột thu mình lại như một con mèo đang cố rút vào tổ càng sâu càng tốt. Không phải cô sợ lạnh, mà là trái tim cô băng giá, khiến cô trở nên đáng thương và cần được che chở. Nhưng rồi mùa đông sẽ qua nhanh, mùa xuân sẽ lại đến, mang lại những sắc màu tươi vui của cuộc sống, để quên đi sự u ám, lạnh giá của trái tim mùa đông.