Vì một lý do nào đó, tôi chỉ thích hương vị trong trẻo của mặt trời tháng Mười tan vào không khí mỗi bình minh. Mùi cỏ non, mùi đất ẩm và mùi của những ngày cuối năm hòa quyện vào nhau, tao nhã, trong lành và dịu nhẹ. Khiến tôi thấy tim mình nhẹ lại và đập những nhịp thật nhanh.
Cuối thu Heo may lại về mang theo chút se lạnh đầu đông… Khi lạnh về, tay cần siết chặt tay, bờ vai tìm bờ vai… xua đi giá lạnh vô vị trong cuộc sống thường ngày… Dường như thực sự thấy bâng khuâng… tiếc nuối… Một mùa thu nữa đã qua…
Ôi dịu dàng mơ màng.
Quay lại ! Bóng nắng nhẹ
Đê nghiêng hờ hững.
Quay lại ! Trang thơ man nhãn
Sóng vỗ bờ tình.
Ai đi đầu đường
Cho tim anh thoáng buồn
Mùa thu bao giờ cũng thế, đến hay đi đều rất lặng lẽ và để lại dư âm khó phai trong lòng người. Mùa thu có lẽ là mùa đẹp nhất trong năm, mùa đơn giản nhất. chuyển hồn nhà thơ, nhà thơ…
Tháng 10 là những cái ôm nồng nhiệt tưởng chừng như người ấy sẽ ôm bạn đến hết cuộc đời. Tháng 10 là ngày mơ mộng với những chú lợn may mắn, thức dậy với những nụ cười tỏa nắng và những ước mơ màu hồng của tuổi học trò.
Khi mùa thu đang dần rời xa, người ta vẫn không nỡ bỏ mặc những buổi chiều buồn lẽ ra phải kết thúc. Có lẽ tháng 10 là thế, đủ ấm áp để người ta vội vui trong yêu thương, nhưng cũng đủ may mắn để người ta nặng trĩu nỗi ưu tư của một thời đã mang trái tim yêu một người xa lạ…
Đột nhiên lạnh, rùng mình, tỉnh khỏi giấc mơ. Cuộc sống thường kéo chúng ta vào vòng xoáy cơm áo gạo tiền. Chúng ta không còn mơ về những tương lai hão huyền, không còn ngắm sao băng và khao khát cùng nhau, không còn lang thang hờn dỗi tuổi trẻ.
Một chút gió, nắng nhàn nhạt trên xa lộ, sóng lá vàng rơi ngoài sân, nắng mưa của trời đất, một chút hoài niệm…, một chút tủi hờn của những kẻ vừa mới yêu, một chút hân hoan của những kẻ đã trải qua buổi đầu rung động…
Cam kết sẽ chỉ một lần lỡ hẹn với mùa thu này, để một sớm mai thức dậy sẽ thấy mình đủ can đảm để quên đi những vấn đề không cần phải nhọc nhằn mỗi tối. thức giấc. Rồi một sớm mai nằm dài trên ban công, bạn sẽ thấy ngày hôm qua không day dứt, lòng nhẹ nhàng, buông thả không vướng bận bản thân.
Mùa thu dịu dàng Mùa thu quyến rũ bởi vị ngọt ngào của môi nụ hôn đầu bất chợt… Mùa thu chuyển mình theo sự điều chỉnh của thời gian khiến ta vững vàng hơn trong cuộc sống…Có lẽ mỗi khi ta thực sự cảm nhận được mùa thu lại càng nhiều hơn với biết bao vần thơ trong hồn…
Tháng 10, Bầu trời vẫn trong xanh, tuy nhiên đôi khi nó chuyển sang màu xám như thể chúng ta đã luôn vui và không vui. Tháng 10 rồi, mùa thu đã qua một nửa và mùa đông đã ngoài cổng rồi em biết không?
Hít vào sâu thẳm tâm hồn hơi thở se lạnh của những đêm cuối thu, chợt nhận ra chẳng thể phai mờ nỗi nhớ ta từng khắc sâu. Rồi tôi sững sờ sau khi tình cờ gặp chút se lạnh của mùa đông…một chút may mắn của mùa thu…bỗng như hai tâm hồn đồng điệu…
Kết thúc: Tháng 10 đã kết thúc, dù tôi vẫn nhớ một người mà không chắc liệu tôi có còn nhớ đến cô ấy nữa không, dù thực tế là tôi vẫn cảm thấy một nỗi buồn xám xịt giữa một bầu không khí ảm đạm. ngày. . Dù sao cũng không thanh thản, dù sao cũng không đủ can đảm để không níu giữ những thứ lẽ ra phải buông xuôi…