Chỉ đấu tranh thôi là chưa đủ. Cuộc sống đầy chông gai nhưng cũng thật tuyệt vời… Làm sao bạn có thể mỉm cười khi trái tim bạn chất chứa bao muộn phiền? Hãy học cách mỉm cười với nỗi buồn của bạn vì bạn không chỉ là nỗi bất hạnh đó.
Hạnh phúc thực sự chỉ có được khi chúng ta được thấu hiểu, được yêu thương và có khả năng nắm bắt, yêu thương người khác.
Sự sống chỉ tồn tại trong thực tế. Đó là lý do tại sao chúng ta phải luôn bước đi sao cho mỗi bước đi đều đưa chúng ta đến thực tại.
Thông qua tình yêu của tôi dành cho bạn, tôi cần cụ thể hóa tình yêu của mình đối với toàn vũ trụ, toàn thể nhân loại và tất cả mọi người. Sống bên Ngài, con nguyện học yêu thương mọi người, mọi loài. Nếu tôi yêu được bạn, tôi sẽ thành công trong việc yêu tất cả mọi người và mọi loài trên trái đất… Đây là thông điệp thực sự của tình yêu.
Tình yêu đích thực là điều mang lại hạnh phúc cho cả bạn và những người bạn yêu thương. Nếu không mang lại hạnh phúc cho cả hai thì đó vẫn chưa phải là tình yêu đích thực.
Mọi người thường coi đi bộ trên mặt nước hoặc trong không khí loãng là một phép màu. Nhưng tôi nghĩ điều kỳ diệu thực sự không phải là đi dạo, đi dưới nước hay đi trên không, mà là đi trên mặt đất. Mỗi ngày chúng ta đang tham gia vào một phép màu mà chúng ta thậm chí còn không hiểu: bầu trời xanh, mây trắng, lá xanh, màu đen từ đôi mắt tò mò của một đứa trẻ – đôi mắt của chính chúng ta. Tất cả chỉ là một phép màu.
Những hạt giống đau khổ trong chúng ta phải rất lớn, nhưng đừng đợi đến khi không còn đấu tranh nữa mới cho phép mình được hạnh phúc.
Mọi suy nghĩ bạn nghĩ trong đầu, mọi lời bạn nói, mọi việc nhỏ bạn làm đều mang dấu ấn của riêng bạn.
Mọi người đau khổ vì họ mắc kẹt trong quan điểm. Chỉ khi chúng ta phát động những quan điểm đó, chúng ta mới tự do và thoát khỏi đau khổ.
Không ai có thể cho chúng ta tự doo. Chúng ta nên tự nuôi dưỡng nó. Đó là công việc hàng ngày.
Sáng nay thức dậy, tôi mỉm cười. Hai mươi bốn giờ trước mắt tôi. Con nguyện an trú trọn vẹn trong từng giây phút và quán chiếu tất cả chúng sinh bằng con mắt từ bi.
Đẹp là khi bạn là chính mình. Bạn không cần phải được người khác chấp nhận. Bạn muốn chấp nhận bản thân chính mình.
Nếu ngay bây giờ có một tôn giáo trong cuộc sống cũng như công việc, “ngày mai lo cho ngày mai”. Với sự hỗ trợ của cộng đồng tâm linh, bạn sẽ nhận thấy mong muốn của mình.
Mọi người luôn gặp khó khăn trong việc từ bỏ đấu tranh. Lo lắng về những điều chưa biết, họ chọn cách chịu đựng những điều quen thuộc.
Đôi khi niềm vui của bạn là nguồn gốc của nụ cười, nhưng thông thường nụ cười của bạn có thể là nguồn gốc của niềm vui.
Không có sức mạnh để trở lại giây phút hiện tại, ở đây và bây giờ, không thể nhận diện được chính mình, nhận diện được hạnh phúc cũng như khó khăn của mình.
Bất bạo động không có nghĩa là không hành động. Bất bạo động có nghĩa là chúng ta hành động với tình yêu và lòng trắc ẩn. Khoảnh khắc chúng ta ngừng xuất hiện, chúng ta phá hoại nguyên tắc bất bạo động.
Nếu bạn nhìn sâu vào lòng bàn tay, bạn sẽ thấy cha mẹ mình và tất cả các thế hệ tổ tiên của bạn. Tất cả họ vẫn đang sống trong giây phút này. Mỗi người cụ thể đều hiện diện trong cơ thể bạn. Bạn là sự tiếp nối của mỗi người trong số họ.
Bông hoa không thể tự tồn tại. Hoa chỉ có thể cùng nắng, cùng mưa, cùng đất. Hiện hữu có nghĩa là cùng tồn tại là phụ thuộc lẫn nhau. Khi chúng ta an trú với sự hiểu biết về sự phụ thuộc lẫn nhau trong từng giây phút, chúng ta sẽ không bị mắc kẹt trong cái tôi nhỏ bé của mình, chúng ta sẽ khám phá ra rằng chúng ta có mặt ở khắp mọi nơi.
Quá khứ đã qua, tương lai chưa tới, nếu giây phút hiện tại mà ta không trở lại với chính mình thì ta sẽ không hòa nhịp được với cuộc sống.
Kết luận: Chúng ta thường coi hòa bình là không có đấu tranh, rằng nếu các quốc gia hiệu quả cao thu hẹp kho vũ khí của họ thì chúng ta có thể có hòa bình. Nhưng nếu chúng ta nhìn sâu vào vũ khí, chúng ta sẽ thấy rằng vũ khí nằm trong tâm trí của chúng ta, trong những định kiến, nỗi sợ hãi và sự thiếu hiểu biết của chính chúng ta. Ngay cả khi chúng ta vận chuyển toàn bộ số bom lên mặt trăng, gốc rễ của chiến tranh và gốc rễ của bom đạn vẫn ở đó, trong trái tim và khối óc của chúng ta, và cuối cùng chúng ta sẽ tạo ra những quả bom mới. Hoạt động vì hòa bình là nhổ tận gốc chiến tranh từ bên trong chúng ta và từ trái tim của mọi người