Trên con đường đó anh, con đường loang lổ dầu nhớt những ngày đầu hè, là khi anh nắm tay em, thong dong không chút lo âu. Có vẻ như không nơi nào là thường xuyên. yên tĩnh hơn nơi bạn có thể ở. Anh vẫn bước đi như thế, tay anh vẫn nắm lấy tay em, anh biết.. em vẫn bên cạnh anh mà sao nước mắt anh rơi, sao anh nhớ em nhiều.
Anh nhớ em, nhớ em, em biết không? Khi vô tình nghe một bản nhạc, nghe ai đó gọi tên mình, khi ngang qua quốc lộ cũ, nhâm nhi ly trà sữa quán quen , tôi không thể không nhớ bạn
<3 Đâu đó tôi thực sự cảm nhận được hình bóng người con trai có nụ cười ấm áp đang xoa đầu tôi trong mưa. Tôi sẽ mạnh mẽ! Sẽ bỏ bê bạn. Tôi hứa!
Có những ngày lòng tôi chông chênh… Những ngày tôi không muốn ngủ nữa… Những ngày tôi thực sự thấy lòng mình chất chứa một nỗi thất vọng không tên. Tôi cần lang thang trên phố, lang thang qua những con phố, để cho những suy nghĩ của tôi bay về một miền ký ức mơ hồ nào đó. Rồi đột nhiên tôi coi bạn là…
Nhìn con phố quen thuộc ta từng cùng nhau dạo bước, em bật khóc, không biết vì khung cảnh tủi hờn hay vì em mà nhớ đến anh . Chợt anh nhận ra, anh nhớ em nhiều lắm…
Hôm nay trên chuyến xe buýt về nhà, tôi đi qua những nơi mà mấy năm trước chúng ta đã cùng nhau đi qua, đi ngang qua những nơi đó, tự dưng tôi lại khóc một lần nữa, tôi không’ Không biết vì khung cảnh quá buồn hay vì lòng anh đang nghĩ về em. Chợt nhận ra, em nhớ anh nhiều lắm….
Hà Nội mùa valentine đầu tiên Anh không cảm thấy chờ đợi tình yêu từ em. Một mùa valentine lạnh giá và câu hỏi “có bao giờ em nhớ anh?” Và tôi vẫn muốn duy trì ký ức cho riêng mình mãi mãi. Vâng, tôi nhớ bạn!
Nỗi nhớ chưa nguôi
Anh nhớ em sao lại bỏ qua
Đùa thôi, thua rồi
Tôi ở đây, được chứ?
Tôi đã tự nhủ rất nhiều rằng anh không tốt, anh đã bỏ rơi tôi, anh đã lừa dối tình cảm của tôi…Tôi đã không còn yêu anh nữa. Còn tôi… tôi vẫn yêu, dù sao cũng yêu, vẫn nhớ em nhiều lắm. Sài Gòn đang mùa mưa sao em cho phép anh…
Những ngày đông se lạnh của Hà Nội đã luồn trong gió mơn man từng sợi tóc bay bay. Chợt đi qua con phố quen hai hàng gỗ còn đứng bên vệ đường như chứng nhân của thời gian, tôi lại nhớ tôi, nhớ em, nhớ chúng mình ngày ấy.
Anh nhớ em! Hà Nội ơi, anh chưa bên em một ngày, nhưng anh vẫn cố tìm một hình bóng quen thuộc…
Cứ nói là không phiền, đừng nghĩ, đừng nhớ và đừng mong lâu…Nhưng anh…Dù sao em cũng nhớ anh lắm_Ông già!
Anh nhớ em!
Hà Nội ơi, anh với em chưa được một ngày, nhưng anh vẫn đang cố gắng tìm kiếm một bóng hình quen thuộc…
Những lời anh nói với em, ký ức tồn tại chung, cảm giác ngọt ngào không phải là hư ảo. Anh nhớ em, đó là sự thật. Cũng đúng là chúng ta sẽ không gặp lại nhau. Vì tôi bị chửi nên lúc nào cũng đau như vậy.
Anh vẫn nhớ những buổi chiều cùng em đi dạo trong công viên, nhớ những gánh hàng quen em đi qua, nhớ những buổi chiều anh dắt em đi dạo Sài Gòn , ngồi sau lưng bạn, nhóc cười nói đùa giỡn, cảm nhận sự bình yên sau bờ vai như xua tan đi bao muộn phiền, ồn ào của thế giới bên ngoài..
Bây giờ trời lạnh quá, lại nhớ em…
Em phải làm sao đây anh, giả vờ không sao em chán lắm rồi, háo hức về anh khiến tim em đau nhói nhưng em không thể khóc được.
Anh nhớ em, nhớ tất cả những kỉ niệm chúng ta đã bên nhau… 1 năm không quá dài cho một tình yêu nhưng cũng không quá ngắn cho những kỷ niệm. Không biết từ bao giờ trái tim anh đã đầy ắp những kỉ niệm về em…
Chàng trai! Em vẫn nhớ và yêu anh rất nhiều….Còn tình yêu, chắc em phải dành nó cho người khác, vì có thể anh đã bước ra khỏi tình yêu của em . Anh đã bỏ rơi tôi giữa những ngày tôi cô đơn nhất….Nỗi đau anh đã trải qua, có lẽ anh sẽ không bao giờ hiểu được..
Tôi có thể nhớ bạn nhiều hơn một chút không? Tôi sợ! Sợ cái cảm giác đau đớn của một kẻ thừa trong một mối quan hệ mà khi thuộc về mình, từng nuôi dưỡng hạnh phúc trong mình, lớn dần… lên thành nỗi đau thế này!
Xin nhớ bạn, hãy nhớ rằng bạn đã nói rằng không ai hiểu bạn. Anh ơi, cứ im lặng đi. Nhớ những lúc em buồn không nói ra lời, chỉ muốn lặng lẽ ôm em thật lâu, ôm lấy hết những ý nghĩ hỗn độn của em, sang trọng vỗ về cho đến khi thấm thía
Anh buồn lắm em biết không! Anh nhớ em. Buồn vì giữa 1000 người anh chỉ yêu mình em. Anh vẫn nhớ em, anh nhớ em rất nhiều, dù sao anh cũng nhớ em
Anh biết mình sắp chết vì đau đớn nhưng vẫn yêu em tha thiết. Không đâu anh, không đơn thuần là yêu, không đơn thuần là ghi nhớ, không đơn giản là hại hay hại. Nhưng cho dù tôi có tập hợp tất cả ngôn ngữ của thế giới này, tôi cũng không biết làm thế nào để chuẩn bị tất cả những hỗn độn trong lòng mình để bạn có thể hiểu một cách đơn giản.
Chút gió lạnh làm lòng anh nặng trĩu, nhớ em nhiều, nhiều lắm..
Nhiều khi, khi ngồi một mình, tôi chỉ ước có ai đó bên cạnh mình lúc này, nhưng người đó nhất định phải là bạn, chắc chắn là bạn, phải là ai khác… và đôi khi Nhớ em là khóc Anh chỉ muốn luôn có em bên cạnh.
Có những lúc đắm chìm trong nỗi nhớ về em, nhưng quên rằng xung quanh tôi có những chàng trai thực sự muốn ở bên tôi. Nhưng tôi không thể tự dối lòng rằng “anh nhớ em”.
Anh không khóc, vì anh biết mình phải thật mạnh mẽ, cho dù có khóc cũng không thể có em. Nhưng anh lại tìm đến rượu, giống như người ta nói rượu giúp ta giải khuây, nhưng càng uống anh càng nhớ em.
Nhiều lúc em nhớ anh lắm, đã bao lần em muốn nói chuyện với anh, nhưng em không đủ can đảm để nhấc máy gọi tên anh, em không đủ can đảm để cho bạn biết tình yêu của tôi cảm xúc của mình. Tôi không biết cách bạn là những ngày này? Tôi thực sự cần gặp bạn.
Kết: Cảm ơn em đã buông tay anh…… để anh nhận ra mình phải làm gì khi cuộc đời bế tắc…
Cảm ơn anh đã tìm thấy em giữa muôn vàn người trên cuộc đời này và yêu em chân thành nhất cho đến tận cùng. Dù buông tay nhau anh vẫn nhớ em nhiều lắm người anh từng yêu!